Đang đi trên đường Nguyễn Huy Tự thì gặp T. (nhân viên PTN của mình hồi còn đi dạy học. Bỗng nhớ câu chuyện của 3 người: T, K và H (K và H là đồng nghiệp của mình) K thầm yêu trộm nhớ T. nhưng vì một lần bị thất bại, K như con chim bị đạn sợ làn cây cong, trở nên nhút nhát.
Thời gian trôi, lần lữa mãi chưa dám ngỏ lời thì H đã chiếm được trái tim cô gái, rồi đám cưới được tổ chức. Sau đám cưới của T. và H một thời gian K chuyển vào Nam. Đây là bài thơ mình viết tặng K
Chàng trai nhút nhát
Dẫu biết rằng em chửa lấy chồng
Mà chẳng dám một lần ướm hỏi
Hoa đến thì
và người ta đến hái
Ngày cưới em, tôi như mộng du
Chiều dần buông,
Mây tím ngắt cuối thu
Gió vẫn vô tình từ phía em thổi lại
Tôi vẫn vô tình đi về phía ấy
Không thấy em sau tán bằng lăng
Cánh cửa sổ khép hờ
Đèn sáng,
rèm buông
Vẳng tiếng vĩ cầm từ một căn gác nhỏ
Tôi biết, từ nay, em không còn ở đó
Mà vẫn ngày ngày lang thang qua đây...
11 - 1976
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét