Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2011

Hạ Long.



Là thành phố, em còn rất trẻ
Sức thanh xuân hăm hở, ồn ào
Là biển, em vô tư và sôi động
Là núi, em trầm tư, chín chắn biết bao
Hạ Long ơi!
Với ta,
Em là một thời sáng trong kỷ niệm
Tuổi học trò, trang giấy trắng tinh khôi
Em là nỗi nhớ không nguôi
Về những tình yêu
Về những mộng mơ
Về những tháng ngày
Không bao giờ phai nhạt.
Với riêng ta,
Em mãi là cơn khát
Giữa cuộc đời, các mạch nước cạn khô.
Ta vẫn nghe những con sóng vỗ bờ
thuở thiếu thời, đưa ta vào mơ ước.
Đời chẳng cho ta một dòng nước mát
Đời chẳng cho ta một lần trái ngọt
Mơ ước suốt đời là mơ ước mênh mông
Trọn đời ta nhớ Hạ Long.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét